Tại sao nên niệm “Nam Mô Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật” khi có người mất?Câu hỏi đặt ra là: Vì sao khi người thân qua đời, chúng ta thường niệm “Nam Mô Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật”? Liệu tâm thức của người vừa mất có thực sự cần sự “dẫn dắt” hay không? Để trả lời câu hỏi này, chúng ta cần hiểu rõ về đại nguyện lực của Đức Phật A Di Đà đối với chúng sinh trong cõi Ta Bà này.Ý nghĩa sâu xa của “Nam Mô Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật”Trong Phật giáo, sinh mệnh được xem là một dòng chảy liên tục, không có điểm khởi đầu và kết thúc. Từ vô minh đến sinh, lão, bệnh, tử là một vòng tuần hoàn không dứt. Mỗi sự sinh khởi đều do vô số duyên tác động, không thể tách rời.Vậy Đức Phật A Di Đà là ai?Ngài là vị Phật đại diện cho ánh sáng vô lượng và thọ mệnh vô biên. Ngài phát đại nguyện cứu độ tất cả chúng sinh, đặc biệt là những người khi lâm chung, nếu nhất tâm niệm danh hiệu Ngài, sẽ được Ngài tiếp dẫn về cõi Tây Phương Cực Lạc.Câu niệm “Nam Mô Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật” mang ý nghĩa gì?Nam Mô: Thể hiện sự quy y, kính ngưỡng và tin tưởng tuyệt đối vào Đức Phật A Di Đà.Tiếp Dẫn Đạo Sư: Đức Phật A Di Đà là vị đạo sư từ bi, dẫn dắt chúng sinh thoát khỏi luân hồi, sinh tử.A Di Đà Phật: Danh hiệu của Đức Phật, mang năng lực thù thắng, giúp chúng sinh tiêu trừ nghiệp chướng.Vì sao cần niệm Phật khi người thân qua đời?Tâm thức của người vừa qua đời còn rất yếu ớt và dễ bị ảnh hưởng bởi nghiệp lực. Việc niệm Phật “Nam Mô Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật” là tạo ra những duyên lành, nhắc nhớ những chủng tử thiện trong tâm thức của người mất, giúp họ hướng về cảnh giới an lành.Theo quan điểm Phật giáo, thiên đường, địa ngục hay tịnh độ đều do tâm thức chiêu cảm.Những niệm thiện, ác được huân tập trong quá khứ sẽ thúc đẩy tâm thức tái sinh vào cảnh giới tương ứng. Vì vậy, trong giai đoạn quan trọng này, người thân cần tạo mọi trợ duyên để dẫn dắt tâm thức người vừa mất về nẻo thiện.Niệm Phật A Di Đà tiếp dẫn chính là tác động đến duyên hành, được huân tập trong chủng tử nghiệp, theo đó tâm thức tùy xứ thọ sinh. Nhìn bằng tục đế thì có vẻ như có sự trợ giúp ngoại duyên, nhưng nhìn chân đế thì một duyên là do vô nhân duyên hợp lại hình thành một pháp hành, là duyên hành dẫn dắt đến các chi phần khác trong chuỗi vận hành từ vô minh đến lão tử.Không có gì thần bí ở đây cả, vì địa ngục hay tịnh độ thiên đường cũng do tâm thức, nghiệp thức này chiêu cảm ra. Nói tánh của vô minh tức Phật tánh chính là nói chung cho cái duyên vô cùng vô tận không thể chia chẻ, tách rời mà có một pháp độc lập. Do đó nói sinh lão bệnh tử là nói trong hiện tướng (cái gì có hiện tướng cái đó là giả tướng) của khái niệm, giữa cái thấy và cái bị thấy (ngang đó) tương tác nhau, chứ kỳ thực không có vô minh cũng không có sinh lão bệnh tử.Kết luậnNhư vậy, niệm “Nam Mô Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật” khi có người mất không chỉ là một nghi lễ truyền thống, mà còn là một hành động thiết thực, thể hiện lòng từ bi và mong muốn giúp người thân được vãng sinh về cõi an lành. Câu niệm Phật này là một sự nhắc nhở, một trợ duyên quan trọng, giúp tâm thức người vừa mất hướng về ánh sáng của Đức Phật A Di Đà, nương theo đại nguyện của Ngài mà được giải thoát.Tài liệu tham khảo:Kinh A Di ĐàCác bài giảng về Tịnh Độ TôngNguồn: mncatlinhdd.edu.vn
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là một trong những nhà khoa học hàng đầu Việt Nam trong lĩnh vực vi sinh vật học, với hơn 50 năm cống hiến cho giáo dục và nghiên cứu (Wiki). Ông là con trai của Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Lân, xuất thân từ một gia đình nổi tiếng hiếu học. Trong sự nghiệp của mình, Giáo sư đã đảm nhiệm nhiều vị trí quan trọng như Chủ tịch Hội các ngành Sinh học Việt Nam, Đại biểu Quốc hội và được phong tặng danh hiệu Nhà giáo Nhân dân vào năm 2010.